Có những người bị buộc phải làm mẹ đơn thân dù họ không muốn nhưng tôi thì ngược lại. Đây là sự lựa chọn tuyệt vời nhất đời mà tôi không bao giờ thấy hối hận. Với tôi, con gái là đủ trọn vẹn một gia đình. Những lúc ở bên con, tôi luôn cảm thấy vui vẻ và ấm áp.
Hẳn có người sẽ nghĩ vì sao tôi lại chọn con đường khó như thế, trong khi nếu sống cuộc sống độc thân tôi sẽ thoải mái hơn nhiều. Có phải tôi đang quá ích kỷ, chỉ biết giữ niềm vui riêng cho mình mà không lo cho tương lai của một đứa trẻ? Và rồi tôi liên tục nghe quá nhiều cảnh báo về những khó khăn của bà mẹ đơn thân. Nào là tâm lý, nào là tài chính, nào là lối sống tất cả đều bị lệch hoặc tôi phải cắn răng gồng gánh để cố cân bằng tất cả với vai trò hai trong một của mình: vừa làm cha vừa làm mẹ.
Thực tế, khi quyết định bước vào con đường chông gai đó, tôi đã tự chuẩn bị cho mình mọi thứ. Một tâm lý vững chãi, sẽ phải một mình đối mặt với lúc mang thai nặng nề, lúc vượt cạn đau đớn, lúc con bệnh, con đau. Một nguồn tài chính đủ mạnh để không phải hoang mang, lo lắng khi con đến tuổi đi học. Tôi là chỗ dựa cho chính mình, vì thế, trong suy nghĩ của tôi không có sự yếu đuối.
Nếu như cuộc đời cứ diễn ra đúng những gì ta muốn thì chẳng còn gì để nói, nhưng đằng này tôi lại… yêu. Tôi yêu một người đàn ông đã dang dở và có con. Mỗi ngày trôi qua, tình yêu ấy mỗi lớn và nó cũng đồng hành với nỗi băn khoăn day dứt của tôi.
Như những người phụ nữ khác, khi trở thành mẹ, tôi dành hết thời gian và tình cảm cho con gái. Tôi lo nghĩ về con nhiều hơn cả bản thân nên khi yêu tôi không biết phải làm sao để san sẻ cho đều giữa người yêu và con. Trước đây, suốt cả ngày, tôi phải tất bật ngược xuôi để hoàn thành công việc nên hễ rảnh chút nào là tôi chạy ngay về với con. Nhưng giờ đây, những cuộc hẹn với bạn trai làm tôi căng thẳng. Nếu đi chơi với anh, thời gian dành cho con gái sẽ bị thu hẹp và dĩ nhiên tôi không hề muốn xảy ra việc này chút nào. Còn nếu không ở bên người yêu đủ nhiều thì làm sao tôi hiểu rõ được anh và có những quyết định đúng đắn sau này.
Tôi đã từng trải qua một cuộc hôn nhân buồn và thêm vài lần thất vọng về đàn ông nên ở lần yêu này, tôi không khỏi hoang mang liệu mình có đang làm đúng nếu đi theo tiếng gọi của tình yêu? Liệu con gái tôi sẽ hạnh phúc như bây giờ hay sẽ vui hơn nếu có một người cha như bao đứa trẻ khác? Liệu con anh có chấp nhận tôi? Anh sẽ đối xử với con tôi như thế nào? Là một người phụ nữ nên dù có mạnh mẽ đến đâu giữa những sóng gió của cuộc đời, tôi vẫn chạnh lòng và thầm mong có một bờ vai vững chãi cho mình tựa. Con gái tôi cũng nên lớn lên trong một gia đình có đầy đủ cha mẹ để tâm lý phát triển bình thường như bao đứa bé khác. Một người mẹ đơn thân vẫn được quyền có một gia đình đủ đầy như bao người phải không?
IZUMI
tapchigiadinh.com.vn) -