Nguyên nhân anh thường đi công tác và đã có tình cảm với một nữ đồng nghiệp gần cả năm nay nhưng tôi không hay. Tôi tệ quá phải không các bạn? Tôi cố gắng học cao học để lấy bằng thạc sĩ,để đi dạy hợp đồng thêm ở các trường khác, để nâng cao thu nhập cho gia đình vì anh lúc nào cũng chê tôi làm tiền ít. Một ngày, trước mặt cô ấy anh đã khẳng định với tôi rằng anh yêu cô ấy. Tôi thấy đất trời như sụp đổ và trong tôi có một cảm giác tủi nhục cho bản thân mình. Gần 10 năm vợ chồng tình nghĩa, vậy mà giờ đây anh lại đối xử với tôi như thế. Trong đầu tôi lúc này chỉ có một ý nghĩ là mình sẽ làm đơn ly hôn không thể nào chấp nhận cuộc sống vợ chồng thêm giây phút nào nữa nhưng rồi tôi lại chần chừ vì tình yêu tôi dành cho anh quá nhiều, vì sợ con thiếu thốn tình cảm gia đình, hay vì tôi ích kỷ không muốn anh được tự do đến với tình yêu mới của anh?
Sau ba ngày sự việc xảy ra anh về nhà không hề có một lời xin lỗi cũng không tỏ ra ăn năn hối hận thậm chí còn lạnh nhạt hơn và luôn nhắn tin gọi điện đến cô ấy. Và cuối cùng anh cũng đề nghị tôi ly hôn để cho anh được tự do vì "anh mới ngoài 30, anh phải tận hưởng những thú vui". Anh đã ép tôi ký đơn ly hôn trong khi ngày hôm sau tôi phải thi tiếng Anh, môn điều kiện phải có trong báo cáo thạc sĩ. Tôi năn nỉ anh chờ tôi thi xong, nhưng anh vẫn nhất quyết ép tôi phải ký đơn. Tôi không thể nào quên được hình ảnh anh cầm tờ đơn có chữ ký của tôi, cười hớn hở. "Tại sao tôi lại sống với một con người như thế gần 10 năm?". Tôi suy nghĩ lại mình, tôi sống với anh luôn là người vợ đảm đang như các đồng nghiệp nhận xét và anh cũng thừa nhận điều đó nhưng anh hay trách tôi làm không ra tiền.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Hiện tại anh đã dọn ra ngoài ở để anh và cô ấy thuận tiện đi lại với nhau, mặc dù chúng tôi chưa gửi đơn ra tòa. Cô ấy nói rằng không can dự vào chuyện gia đình tôi nhưng cô ta rất thân mật với chồng tôi xem như tôi không hề tồn tại. Tôi tức tại sao cô ấy lại trơ trẽn đến thế nhưng thôi có trách là chồng tôi đã để cô ấy coi tôi không ra gì. Nhiều người nói tôi: “Sao hiền vậy, sao không gặp và tỏ thái độ với cô ấy?”. Có người còn nói tôi nhu nhược nhưng có ai hiểu cho tôi trong hoàn cảnh này không? Nếu chồng tôi còn thương tôi thì tôi đã hành động khác rồi còn đằng này chồng tôi nói rằng không còn thương tôi nữa và anh ấy đã khẳng định tại tính anh vậy “không có nhỏ này thì cũng có nhỏ khác thôi”. Trước đây, tôi cũng đã tha thứ cho anh một lần rồi. Tôi cứ ngỡ tình yêu thương vợ con, sẽ cảm hóa được anh ấy nhưng cuối cùng thì vẫn chứng nào tật nấy.
Xin các bạn cho tôi lời khuyên để tôi có thêm nghị lực vượt qua giai đoạn khó khăn này.
HONGTHY
(tapchigiadinh.com.vn) -