Không biết những hình ảnh PowerPoint nào đã được trình chiếu cho ban lãnh đạo Abercrombie để thuyết phục họ bật đèn xanh cho một sản phẩm như thế? Phải chăng có một nhu cầu làm cho các bé gái trở nên “nóng bỏng” hơn?
Ý tôi là, phải chăng đó chính là mục đích của những chiếc áo yếm nâng ngực? Để tăng mức độ quyến rũ về giới tính, người ta vừa nâng ngực lên và phô diễn nó cho người khác nhìn thấy rõ ở dưới cổ.
Giờ đây, nhờ AF Kids, các bé gái không phải chờ cho tới tuổi trung học phổ thông mới tự ý thức về cơ thể mình. Chúng có thể bắt đầu gần như từ khi... thôi mặc tã lót!
Chúng ta đã từng nói về việc này với Abercrombie - nếu bạn nhớ, khoảng 10 năm về trước họ đã bán áo nịt ngực cho trẻ lên 10 – nhưng họ đã khó khăn khi bán loại áo không phù hợp với các bé.
4 năm trước, hãng “Bratz” nổi tiếng đã thêm miếng độn vào áo lót cho các bé gái mới lên 6 tuổi. Cũng trong thời gian này, các gian bán hàng cho trẻ em tại hệ thống siêu thị Wal-Mart đã trưng một kiểu quần chíp màu hồng cho bé gái với dòng chữ "Who Needs Credit Cards" in ở mặt trước.
Có lẽ tôi hơi lạc hậu và không nhận ra rằng rất nhiều các bé gái mới 10 tuổi đã lái xe đổ xô đến khu phố buôn bán sầm uất, bàn tay nhỏ của chúng nắm đầy tiền và đề nghị được mua những trang phục sexy hơn.
Bạn sẽ nói gì? Bé 10 tuổi không thể lái xe ư? Hay chúng không có tiền? Vâng, nhưng còn cái gì khác khiến chúng có được những chiếc áo nịt ngực có độn và những chiếc quần chíp trông như gái điếm thế?
Cha mẹ chúng chăng? Không thể nào. Những người lớn, vốn luôn muốn con gái mình lớn lên phải có lòng tự trọng cao, nghĩ gì khi mua cho chúng những món đồ đó?
Và tôi lại nhớ đến bé gái tại sân bay. Và những bé gái mà tôi đã nhìn thấy ở khu mua sắm. Và buổi diễu hành về vẻ đẹp của trẻ em.
Tôi cảm thấy rùng mình khi nghĩ tới một cửa hiệu như Abercrombie bán một cái gì đó giống “Ashley”, thực tế vẫn là sex chỉ ăn khách vì người ta đang mua chúng. Không thương gia giỏi nào tính đến việc tung ra một sản phẩm như bikini độn bông cho trẻ mẫu giáo nếu họ không nghĩ là mọi người sẽ mua nó.
Dễ hiểu khi chúng ta chỉ trích các công ty tung những mẫu quần áo sexy ra thị trường, nhưng điều khiến chúng ta tức giận thực sự là chính các bậc phụ huynh thấy những chiếc quần bò cạp trễ dành cho trẻ trường tiểu học trông rất duyên dáng. Họ là những người sẽ chi tiền để nuôi dưỡng xu hướng mới này.
Tôi hiểu rồi, Rihanna thực sự nổi tiếng. Nhưng đó là một lý do không thuyết phục để ai đó cho con gái mình mặc giống cô ấy.
Tôi không quan tâm Lil’Wayne nổi tiếng cỡ nào, con trai tôi biết tôi sẽ chặt cả hai chân nó trước khi tôi cho phép nó ra khỏi nhà với chiếc quần tụt đến tận bẹn. Quan điểm đó không phải lúc nào cũng khiến tôi được yêu quý – và ngôi nhà sẽ trở nên căng thẳng – nhưng tôi là cha nó, không phải là bạn nó. Bạn bè không muốn gây sức ép. Còn cha mẹ nói: “Không, thôi ngay cái trò đó đi”.
Có thể tôi là một ông bố Hổ. Có thể tôi nên lo việc của mình thôi. Hoặc có thể tôi chỉ là một phụ huynh lo lắng về các bé gái như bé mà tôi đã gặp ở sân bay.
Năm 2007, Hiệp hội Tâm lý Mỹ về Tình dục ở trẻ em gái đã công bố một báo báo trong đó cho thấy rõ mối liên hệ giữa tình dục với ba vấn đề tinh thần - sức khỏe chung nhất giữa các bé gái và phụ nữ: ăn uống không điều độ, thiếu tự trọng và hay chán nản.
Các bậc cha mẹ không sai khi chiều cho con gái mình mua những món đồ thời trang nhất. Nhưng liệu được thời trang nhất ngày hôm nay có đáng để phải chịu những hậu quả ngày mai hay không?
Cần phải vạch ra một giới hạn, không phải từ phía Abercrombie, Britney Spears hay các bé gái không biết cái gì tốt hơn cho mình, mà chính các bậc phụ huynh hãy là những cha mẹ thực sự chứ không nên là những “người bạn tốt” tuổi 40.