Ngày nhỏ, nhà nội tôi hay nuôi vịt đẻ trứng. Nội làm chuồng nuôi trên đất bờ kênh cạnh nhà tôi. Mỗi sáng sớm, sau khi lùa vịt ra hết ngoài đồng, nội và chị em tôi vội vào chuồng lượm trứng. Vịt ăn đồng no nê nên đẻ trứng rất to, trắng muốt. Một sáng lượm khoảng hơn trăm trứng, nội lại cho tụi tôi mấy trứng đem về. Để dành được ba bữa, mấy chị em lại nũng nịu mẹ nấu chè hột vịt cho ăn.
Chè hột vịt nấu với đậu xanh nước cốt dừa ngon phải biết. Dừa khô được nạo nhỏ ra rồi mẹ đổ một chén nước lạnh vào để vắt nước cốt thứ nhất. Nước nhất để đó, khi nấu gần xong nồi chè mới dùng đến. Phần dừa còn lại mẹ tôi đổ nhiều nước vô vắt lấy nước cốt thứ nhì và thứ ba rồi bỏ bã dừa. Cho nước cốt này vào nồi bắc lên bếp lửa.
Chè hột vịt nấu với đậu xanh nước cốt dừa là ngon nhất. Ảnh: Hà Linh
Đậu xanh hột (hoặc đậu xanh cà) được vo sạch rồi cho vào nồi nấu sôi. Canh lửa để nồi chè sôi đều đến khi hạt đậu xanh vừa nở, mềm và nước chè có nhựa đậu. Lúc này, cho đường vào nồi sao cho vừa ăn. Hớt bọt nhiều lần, cho lửa to hơn để nồi chè sôi nổi bong bóng rồi bắt đầu cho hột vịt vào.
Nấu chè hột vịt phải để cho hột vịt còn nguyên, không bị bể mà tan vào trong nước như nấu súp. Mẹ tôi hay chỉ cách làm để hột vịt nguyên vẹn: cầm hột vịt lên, lấy muỗng cà phê gõ vào đầu trứng một khoảng to bằng đầu ngón chân cái, sau đó bóc vỏ rồi từ từ trút hột vịt vào nồi. Khi cho hột vịt vào không dùng muỗng khuấy nồi chè mà đợi cho trứng đông lại, chín hẳn mới khuấy nhẹ cho đều.
Nếu thấy cách này khó, người ta có thể luộc chín trứng rồi bóc vỏ và cho vào nồi. Sau khi hột vịt đã chín, đường ngọt vừa, đợi nồi chè sôi bồng lên rồi cho chén nước cốt nhất vào và nhấc nồi khỏi bếp lửa.
Chè hột vịt phải ăn lúc nóng mới ngon, mới thưởng thức hết cái vị béo ngậy của nước dừa, hương đậu xanh thơm mát tan vào miếng trứng vịt.
Ngày nay, nấu chè hột vịt người ta có thể cho thêm phổ tai và một ít nếp để tăng thêm sự hấp dẫn của chén chè. Chè hột vịt ăn mát, bổ, nhưng nó cũng dễ làm người ăn mau ngán. Bởi vậy, mỗi lần nấu chè này, mẹ tôi đều tính trước, chỉ nấu cho mỗi người một cái trứng vịt, vừa đủ ngon vừa đủ tiếc để mong đợi nồi chè lần sau...