Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, có với nhau một đứa con 4 tuổi, nhưng anh hết lần này đến lần khác làm đủ mọi trò khiến tôi mệt mỏi. Lần đầu tiên là lúc con trai tôi được 6 tháng tuổi, anh cặp kè qua lại với một cô gái 9X dù tôi cũng thuộc diện có nhan sắc.
Khi tôi phát hiện ra, anh vẫn ngoan cố nói là không có chuyện gì nhưng vì con còn quá nhỏ nên tôi đã cho qua. Được một thời gian, tôi lại đọc được tin nhắn lạ trong điện thoại của anh, tôi tò mò thì thấy họ hẹn nhau gặp ‘ở chỗ cũ’. Tôi đã giả là anh, nhắn tin qua lại để biết điểm hẹn và đến đó đặt phòng.
Anh vẫn qua lại với gái làng chơi…
Nhưng tôi đã không thể tin vào mắt mình khi thấy một trong số những cô cave được bảo kê chở trên chiếc xe thồ 3 – 4 trên đường chính là người có hẹn với chồng mình. Cô ta thản nhiên bước vào, tay cầm hai chiếc bao cao su và miệng đọc số phòng tôi đã đặt. Tôi choáng váng thật sự nhưng cũng kịp bấm số điện thoại, đúng là máy cô ta…
Về nhà tôi đã hỏi chồng và nhận được câu biện minh rằng: ‘Có thằng ở cơ quan hay mượn máy anh, chắc họ hẹn nhau bằng máy của anh nên cô ta quen số mới gọi hẹn thế’. Tôi đã cố hỏi là ai vì cả cơ quan anh tôi biết hết mọi người, nhưng anh không nói mặc cho tôi tức giận. Vì không bắt được quả tang họ trên giường với nhau nên tôi lại đành cho qua.
Còn chồng lại tỏ ra hết mực chăm sóc vợ con và tôi muốn gì anh cũng chiều. Ngay cả việc tôi muốn vợ chồng ra ngoài ở riêng cũng được như ý. Ai cũng nói tôi may mắn và hạnh phúc vì được tất cả: nhà cửa, chồng yêu chiều và con trai kháu khỉnh. Nhưng chỉ được một thời gian, hôm đó anh lại có hẹn với bạn.
Theo bản năng, tôi lao xe đến theo định vị điện thoại, tôi lên tìm phòng hát và đã tìm được một phòng điện tắt tối om, nhạc sàn mở ầm ầm. Khi bước vào, tôi nhìn thấy chồng mình đang ôm gái trong ánh điện lờ mờ. Tôi đã bật điện lên trong sự ngỡ ngàng của đám bạn anh, của mấy ả “gái” và hơn hết là của anh.
Tôi đã không kìm được sự tức giận bỏ khỏi nơi nhơ nhuốc đó, lao ra ngoài, tôi gọi điện cho mẹ chồng. Những tưởng anh sẽ biết điều mình làm đối với người phụ nữ của anh như vậy là không chấp nhận được, vậy mà anh tuyên bố thẳng thắn với tôi: ‘Tôi thấy như thế là bình thường, có gì đâu mà cô phải gọi bố mẹ. Tôi quen sống thoáng rồi, nếu cô thấy như thế không chấp nhận được thì giải tán’.
Đã vậy, khi đi với bạn anh về anh còn đánh tôi trước mặt con. Từ hôm đó gia đình tôi luôn trong tình cảnh mâu thuẫn nhau, tranh cãi và căng thẳng. Tôi quyết định tạm thời ly thân để chờ làm thủ tục ly hôn. Bạn bè biết chuyện đã khuyên tôi rất nhiều, có người hiểu thì chia sẻ, có người nói:
‘Nhà cửa đàng hoàng, công việc, con cái như vậy. Sao phải ra đi tay trắng, sao phải để bố mẹ bị mang tiếng?’.
Nhưng mọi người có hiểu, khi tình cảm đã hết thì thứ vật chất đó vô nghĩa lắm! Tôi muốn quyết định một lần và thay đổi cuộc sống bế tắc của tôi, tôi nghĩ nếu mình dành hết tình thương cho con thì con tôi sẽ không thiệt thòi và sau này nó sẽ hiểu cho tôi.
Theo Phunutoday