Em sống trong mặc cảm, dằn vặt bao nhiêu năm vì không sinh được con, trong khi anh là con trai duy nhất của ba má. Vì chuyện này nên ba má có vẻ không thân thiện với con dâu, dù em luôn giữ trọn đạo hiếu. Có lần má còn tìm chỗ cho anh “kiếm một đứa”. Thương vợ, anh một mực không nghe theo. Hai vợ chồng tìm xin một đứa con nuôi.
Nuôi con được gần một năm thì ba mẹ ruột tìm đến van xin cho phép nhận lại bé. Trước họ quá nghèo không nuôi nổi, nay cuộc sống đã bắt đầu tươi sáng hơn nên họ không muốn xa con nữa. Dùng dằng mấy tháng em mới có thể để gia đình họ đoàn tụ. Hiểu được sự mất mát ấy, anh lặng lẽ chăm sóc em, tỉ mỉ từng chút một.
Tháng năm trôi, ba má ra đi, tóc em và anh cũng bắt đầu điểm bạc. Nghĩ đến tình dày nghĩa nặng bao năm, em lại thấy mình ích kỷ khi giữ chồng khư khư bên cạnh. Một lần, trong dịp họp mặt đại gia đình bên chồng, em nhắc lại ý định trước kia của má, anh phản ứng: “Dẹp bỏ ý nghĩ đó đi”. Em co rúm vì lần đầu tiên bị anh lớn tiếng trước mặt mọi người. Biết mình lỡ lời, anh cầm chặt tay em ngay sau đó. Mấy cô em chồng lại có dịp xuýt xoa khen chị dâu được cưng chiều. Ai cũng bảo bao nhiêu năm rồi mà hai vợ chồng vẫn anh anh em em ngọt xớt, lại đi đâu cũng có đôi, cứ như vợ chồng son.
Lần kỷ niệm ngày cưới này, anh cẩn thận ưu tiên mời khách của vợ. Anh nói, để bạn bè hết nói ra nói vào khiến em lo lắng vẩn vơ. Rồi anh đưa em đi đặt bánh kem, đặt nấu tiệc… Ban đầu em không hào hứng lắm và thấy hơi e ngại, cảm giác vợ chồng mình đang phô trương, nhưng em muốn anh vui, nghĩ buổi tiệc chẳng qua là để vừa ý chồng. Nhưng rồi càng ngày em càng nhận rõ một điều, anh đang làm mọi thứ chỉ vì em.
Hỏi tại sao nghĩ cho em nhiều vậy, anh thản nhiên: “Em không có được tình thương của con cái như bao người phụ nữ khác, nên chồng sẽ yêu vợ hơn tình yêu của một người chồng bình thường, để bù đắp cho em”. Không phải lần đầu tiên trong đời anh xưng chồng gọi vợ với em, mà sao em cảm thấy hạnh phúc quá đỗi.
Tối nay, sau buổi tiệc vui tràn ngập hoa, quà, tiếng cười và những lời chúc phúc, em lặng lẽ viết những dòng này, như một món quà bằng chính tấm lòng em gửi tặng chồng. Em thấy mình may mắn khi được làm vợ anh. Ước sao những người phụ nữ cùng hoàn cảnh như em đều có được hạnh phúc đến đầu bạc răng long cùng một nửa của đời mình.
Vạn Yên