Bề ngoài, anh Lưu Văn Hữu (33 tuổi, thôn Định Tân, xã Thạch Định, huyện Thạch Thành, Thanh Hóa) không có gì khác thường. Song, chỉ vài ngày không ăn các đồ vật bằng thủy tinh như bóng đèn, bát, cốc anh lại thấy... thèm.
Chia sẻ về khả năng đặc biệt này, anh Hữu kể, thời cuối cấp hai, trong một tiết học võ rèn luyện sức khỏe anh thấy thầy giáo trổ tài ăn thủy tinh. Màn biểu diễn của thầy khiến Hữu vô cùng ấn tượng. Những ngày sau đó, với bản tính tò mò, cậu học trò đã thực hiện điều tương tự như thầy giáo.
“Ban đầu khi cầm mảnh thủy tinh nhai, tôi khá sợ. Vài lần sau đó, tôi phát hiện mình có thể cắn rồi nuốt nó vào bụng cũng không sao”, anh Hữu kể.
Anh Hữu cho hay, ngoài khả năng ăn bóng đèn thủy tinh,
anh còn thể trố tài với các đồ vật cứng hơn
như cốc, chén, bát đĩa...
Để chứng minh, anh Hữu đã tự đi mua một cái bóng đèn. Chỉ trong giây lát, người đàn ông này lần lượt bỏ từng miếng vào miệng nhai “rôm rốp” khiến những người chứng kiến ngỡ ngàng.
Anh cho hay, ngoài bóng đèn thủy tinh, anh còn thể trố tài với các đồ vật cứng hơn như cốc, chén, bát đĩa...
“Lúc đầu thấy anh ta ăn, chúng tôi đã khuyên can vì sợ ảnh hưởng tính mạng. Không ngờ chỉ trong chốc lát, anh ta đã ăn hết số mảnh thủy tinh sắc lẹm mà chẳng có biểu hiện hề hấn gì”, một người chứng kiến cho biết.
Kể về những lần biến thủy tinh thành món ăn, người đàn ông 33 tuổi cho biết, sở thích ăn thủy tinh dường như đã dần ngấm vào máu thịt anh. Do người thân khuyên can, anh đã hạn chế rất nhiều.
"Tuy nhiên, cứ ít ngày, tôi đều phải ăn để bớt thèm. Việc tiêu hóa của tôi sau mỗi lần ăn thủy tinh đều diễn ra bình thường. Những mảnh thủy tinh dường như khá mềm so với da thịt tôi nên khi ăn, chưa từng gây chảy máu”, anh Hữu khẳng định.
Theo anh Hữu, khi nhìn thấy anh trổ tài, nhiều người đã bắt chước làm theo nhưng đều thất bại.