Hôm nay sinh nhật vợ ta
Loanh quanh anh hết đi ra lại vào
Trong tay chẳng có đồng nào
Tủ lạnh hết cải, su hào cũng không
Lu gạo nay biết… chổng mông
Cá, thịt ngúng nguẩy hất hông: “Hết rồi”
Gọi vợ, nàng lại chỉ cười:
“Anh ơi nắng hạ nhưng trời mưa xuân
Anh ơi, em thiếu áo quần
Chồng bà hàng xóm mua vòng tặng thê
Anh ơi, em chửa có gì
Anh ơi, anh tính chuyện gì hôm nay?”
...
Tội cho một tấm thân gầy
“Bị” nàng ôm ấp mà ngây vì... tiền
Két nàng là loại cực bền
Tiền vào thì dễ, nhè tiền thì không
Muốn vênh cho đáng tấm chồng
Muốn ga-lăng, muốn lập công tặng nàng
Mà đời lại lắm trái ngang
Tiền lẻ không có, chẵn càng viển vông
Nàng thu hết sạch lương chồng
Rồi nàng vòi vĩnh "anh đừng quên nha"
Ý rằng quỹ ẩn moi ra
Không thì... nàng cắt suất “quà đêm nay”
Tính mình vốn rất thẳng ngay
Quỹ đen, quỹ đỏ chẳng gây bao giờ
Trừ “lương” cho các vợ hờ
Đều đều mỗi tháng dăm “tờ” thế thôi
Thế mà vợ vẫn ỉ ôi:
“Giấu lương nhiều thế? Ông nuôi con nào?”
Hôm nay nàng lại ngọt ngào
Chắc đổi “chiến thuật”, làm sao bây giờ?